Tôi lén dì ra ngoài trời, đêm vằng vặc trăng vàng tưới đẫm cả vạt hoa cúc thành từng đám lấp lánh. Tôi nằm xuống hai rãnh cây, nằm ngửa mặt lên nhìn trăng. Trăng trong trẻo và sáng quá, đất mịn và mát. Tôi cứ nằm thế cho trăng tưới đẫm lên người, đất dưới lưng mát lạnh như vỗ về ru ngủ. Những lúc như thế, tôi lặng yên nghe gió trở mình và hoa cúc rụng đầy trên ngực, trên tóc. Tâm hồn tôi như tan vào đất mặc cho nỗi cô đơn tha hồ nhảy nhót, tung tẩy trên má tôi từng giọt, từng giọt...
Tác giả: Trần Quỳnh Nga
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà văn Đỗ Bích Thúy
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 23p56g
Tinh mơ Thấm ra đồng trò chuyện với đám cào cào châu chấu, xem chúng uống sương trên lá lúa, rủ chúng thụ phấn...
Nơi cùng trời cuối đất này, có rất nhiều bản làng. Bản nào có câu chuyện của bản ấy. Người đến sớm, kẻ đến...
Một ông già sống ở Nauy nhưng luôn nặng lòng với cố hương. Toàn bộ những ký ức và thương nhớ của ông được...