Nơi cùng trời cuối đất này, có rất nhiều bản làng. Bản nào có câu chuyện của bản ấy. Người đến sớm, kẻ đến muộn. Người bản nào chăm chỉ thì đất bản ấy rộng. Không biết ai là người đầu tiên nói rằng năm nay bản Chế làm lễ mừng tuổi. Chỉ biết, cái tin lan ra, như người ta nhỏ một giọt máu vào bát rượu nóng. Như người ta vẩy vào đầu gió một vệt dầu hương khiến cả không gian sực lên ngan ngát. Ai ai cũng náo nức.
Tác giả: Tống Ngọc Hân
Giọng đọc: Ánh Nguyệt
Lời bình: Nhà văn Phong Điệp
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 32p10g
Xứ gì buồn quá, suốt ngày chỉ nghe tiếng bìm bịp kêu! Hồi mới về làm dâu xứ này, Loan suốt ngày ca cẩm...
Con mèo đen đang chửa, bụng nó phành ra hai bên trĩu nặng sát đất. Đến bên chân Mi, nó dụi đầu như quen...
Bi kịch của chiến tranh có muôn vàn khuôn mặt khác nhau ở mỗi vùng đất, mỗi gia đình, mỗi số phận… Truyện ngắn...