Ðêm. Lần mò tay xoa lên những lằn chổi hằn trên mình mẩy tôi, giọng mẹ ướt sũng. "Mẹ có tội. Nhưng đừng bắt ba con ra đồng cỏ khi trời làm lửa. Sấm sét, tiếng nổ. Mẹ sợ lắm! Biết đâu chúng sẽ làm ba con nhớ lại. Bác sĩ nói rồi. Chỉ cần có những tác động, âm thanh gợi nhắc ổng đến cuộc chiến đó. Nhớ làm gì? Quãng đời trước đẹp lắm sao! Chừng ấy năm mẹ cứu ổng, thương ổng, làm vợ ổng chưa đủ sao? Ba con không được nhớ! Ổng nhớ. Mẹ sẽ mất chồng. Con sẽ mất ba".
Tác giả: Nguyễn Thị Kim Hòa
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà văn Đỗ Bích Thúy
Minh họa: Họa sĩ Tuệ Lam
Thời lượng: 18p39g
Một truyện ngắn thoạt nghe rất đơn giản cho đến cái kết truyện bất ngờ, là điểm chốt nhờ đó nâng tầm ý nghĩa...
Tác giả: Di LiGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Lê HuyThời lượng: 22p17g Nhà văn Di...
Cái tập tục từ thời xa xưa của xứ mình, Tết nhứt hay nhà có cưới hỏi là phải treo đèn hoa giấy. Đèn...