Tôi vẫn nhớ những đêm mịt mùng tăm tối, mẹ trở dậy, bừng lên trong cơn mơ hoang dại, chạy về phía con đê ngút ngàn. Tôi sấp ngửa chạy theo mẹ. Đôi chân trần tướp máu. Tiếng chó rộ lên từ phía đầu làng. Rồi vụn vỡ vào đêm. Phía chân trời, đột ngột lóe lên một vài ánh chớp, nhoi nhói, run rẩy. Cây mộc miên già quằn quại trong cơn khát đêm man dại. Những cánh tay gầy guộc, lêu nghêu vươn lên cào cấu, xé rách từng mảng trời đen thẫm...
Tác giả: Nguyệt Chu
Giọng đọc: Ánh Nguyệt
Lời bình: Nhà văn Đỗ Bích Thúy
Minh họa: Họa sĩ Thu Hà
Thời lượng: 18p35g
Với lối kể chuyện duyên dáng, Tống Ngọc Hân có biệt tài biến những chất liệu nguyên sơ, mộc mạc vùng cao thành những...
Một không gian lạnh lẽo mịt mù sương đêm trên đỉnh Sa Mù với một người đàn ông từ đầu đến cuối nhìn không...
Câu chuyện làm người đọc xót xa bởi thân phận phụ nữ long đong, vất vả. Nhưng phải chăng kết quả luôn bắt nguồn...