Câu chuyện về một cuộc chạy trốn trong suốt 24 giờ như một đoạn phim sống động, tràn ngập âm thanh, hình ảnh, mùi vị, xộc vào mọi giác quan. Cái nhịp điệu gấp gáp của câu chữ và diễn biến cho thấy nỗi hoang mang, khiếp sợ của con người, dẫu chỉ là ở một ga xép nhỏ, trước một thảm họa nhân loại đang hiện hữu: virus corona. Mỗi lần cố gắng là một lần thất bại, thân thể bạc nhược, duy nhất còn lại trong tâm trí lại là cái mùi thân thương của món ăn thường ngày ở S.
Tác giả: Nguyễn Tham Thiện Kế
Giọng đọc: Lâm Ngạn
Lời bình: Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều
Minh họa: Họa sĩ Nguyễn Văn Đức
Thời lượng: 28p23g
Ngôi nhà của ông có mảnh đất rộng nằm ở ngay trung tâm, khu phát triển kinh doanh sầm uất nhất thành phố. Chung...
Dù đã ở thị trấn Y. đến ngày thứ ba, Thi vẫn bất ngờ với “vũ điệu gió” ở đất này. Vừa phóng khoáng,...
Tôi dần dần nhận ra tôi không còn là tôi của ngày hôm qua nữa. Nhưng rốt cuộc thì bây giờ tôi là ai?...