Mẹ tôi bị mất bốn mươi tám nghìn đồng. Mẹ còn nhớ như in hai tờ hai mươi nghìn và bốn tờ hai nghìn đồng vuốt phẳng phiu, giấu dưới gối đã không cánh mà bay. Phải đi nai lưng cuốc cỏ sắn mới được chừng ấy tiền... Từ ngày bố mất, mẹ làm việc quần quật suốt ngày. Buổi mờ sương, mẹ đã lục cục dậy sớm với đôi quang gánh cong oằn bờ vai gầy guộc. Rồi mãi tận đêm khuya, mẹ hãy còn bận rộn tay chân cùng hàng chục thứ cộng việc lặt vặt không tên khác.
Tác giả: Phan Đức Lộc
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài Nam
Minh họa: Họa sĩ Nguyễn Minh
Thời lượng: 15p58g
Sương khói mịt mờ là một trong những truyện ngắn ít ỏi của Đỗ Bích Thúy, nhà văn của miền núi Tây Bắc, viết...
Mái tóc dài ngát hương bồ kết và lá thơm là hình ảnh của quê hương, của cuộc sống giản dị, êm ả đáng...
Có những sự hy sinh quên mình giữa thời bình của người lính trong công cuộc bảo vệ tổ quốc vừa cao cả, thiêng...