Tại có mặt ổng trong nhà mà người ta quên mất ba của tôi. Má tôi cũng quên ba tôi rồi. Chỗ ba tôi nằm với má giờ để cho ổng nằm. Chính giữa chiếu hồi trước là chỗ tôi nằm với ba má giờ là thằng Bé Ba, rồi con Bé Tư. Tôi ấm ức, lúc đầu còn khóc, sau chỉ ngồi chầm dầm. Bà nội hồi còn sống ôm tôi ra mái chái sau nhà, để lên võng. Hai bà cháu đưa nhau. Nội nói, đừng có làm vậy má con buồn lắm Bé Hai...
Truyện ngắn: Ba tôi
Tác giả: Nguyễn Thị Diệp Mai
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân Hà
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 25p34g
Trong đời sống có những cuộc gặp gỡ, những câu chuyện diễn ra tưởng chừng ngẫu nhiên, nhưng xét đến cùng lại có chút...
Câu chuyện được viết dưới cái nhìn của một người trong cuộc – một nhà văn miền núi với sự quan sát tỉ mỉ,...
Những ngày ở Tà Lài, tôi chú ý đến một ông già đầu bạc phơ, chiều chiều ngồi chẻ nứa, đan lờ bên bờ...